Tập làm văn lớp 4: Tả một con vật nuôi trong nhà gồm 17 bài văn mẫu, giúp các em học sinh lớp 4 tham khảo, dễ dàng miêu tả con nghé, con vẹt, con ngỗng, con chó, con bò, con trâu, con gà, con lợn, con chim bồ câu, con vịt, con mèo, con thỏ, con ngan, con bò sữa…
Thông qua 17 bài văn tả con vật nuôi trong nhà này sẽ giúp các em tích lũy thêm vốn từ, có nhiều ý tưởng mới để bài viết của mình sinh động hơn. Vậy mời các em cùng theo dõi nội dung chi tiết trong bài viết dưới đây của friend.com.vn:
Tả con nghé
Con nghé nhà em thường thường được gọi với cái tên thật dễ thương đó chính là nghé hoa. Con nghé này nhà em mới được 3 tháng tuổi mà thôi. Và em cũng rất yêu quý con nghé hoa dễ thương này.
Con nghé thật thú vị mới đẻ ra mà nó đã có thể đi đứng rồi rồi. Quan sát kỹ cn nghé em như thấy được nghé có bộ lông vàng vàng và cũng mượt lắm. Con nghé con có cái mõm bằng nắm tay đứa bé lên ba vậy. Thế rồi có cả hai cái lỗ mũi đen đen, tròn xinh xinh và thực là đáng yêu. Thế rồi em ấn tượng với hai cái tai như hai chiếc lá bạch đàn nó dường như cứ khum khum lúc nào cũng vểnh lên để nghe ngóng điều gì đó. Cái đuôi cong của chú cứ như nhún nhảy mãi không thông. Rồi khi nhìn xuống chiếc bụng như đói ăn của chú như được phủ bằng lớp lông mỏng vàng nhạt rất dễ thương. Cái bụng nghé thon thon như chưa được ăn gì. Và em thấy được bốn cái chân rất xinh, và chiếc chân nào cũng dài thẳng tắp xuống vậy.
Vì còn nhỏ tuổi nên mới được gọi là nghé, chú có một đôi sừng như hai cái núm điện nhú lên vây. Con nghé con dường như lúc nào nó cũng quẩn bên mình trâu mẹ. Đặc biệt hơn mà chú nghé con lại chạy ra trước đầu trâu mẹ như ăn tranh mẹ vài ngọn cỏ non, rồi cũng lại thật nhanh chóng như rúc rúc đầu nhay vú mẹ.
Con nghé con cứ thật là nhởn nhơ hồn nhiên, nó dường như rất ngây thơ hiền lành khác nào một em bé dễ thương hay dỗi vậy. Và nó cứ bên cạnh trâu mẹ chốc chốc trâu mẹ lại liếm lông nghé con, như vuốt ve che chở cho nghé con. Khi trâu mẹ mà như vuốt vuốt như chải chuốt trìu mến đứa con thơ yêu quý. Em quan sát thấy được có những lúc nghé con cong đuôi nhảy cẫng lên để có thể cho mình như đi về cuối bãi xa ngắm bóng mình trong nắng chiều vàng soi xuống dòng nước thật là trong xanh của con mương nhỏ. Trâu mẹ gọi nghé con, nghé con cứ “nghé ọ” như đáp lại lời mẹ vậy.
Em cũng rất yêu thích chú nghé con vì nó thật hiền lành và dễ thương biết bao nhiêu.
Tả con cá cảnh
Bố em là một kiến trúc sư nên ngôi nhà mà em đang ở được bố thiết kế rất đẹp mắt. Một trong những điểm nhấn về nội thất phòng khách nhà em là bố đặt nuôi một bể cá cảnh tương đối lớn. Trong bể đó nhà em nuôi nhiều loại cá cảnh rất đáng yêu. Nhìn đàn cá bơi lội tung tăng, em thấy nổi bật nhất là một chú cá vàng vừa đẹp vừa duyên dáng.
Chú cá to chừng một bàn tay của em. Nó có màu vàng óng ở phần đầu và lưng, da của chú ta về phía bụng thì có màu vàng nhạt hơn một chút. Nhìn chú ta ngập tràn sự uyển chuyển và đẹp đẽ. Đầu chú ta be bé, trơn bóng, nhìn hơn giống một hình tam giác nhỏ. Đôi mắt long lanh như hai giọt nước chẳng bao giờ chớp cả. Cái miệng chú ta dẹt lại, môi trên cong cong giống như môi con cá chép. Hai bên mép cũng có hai sợi râu khá dài màu vàng đậm. Cá vàng có cái bụng tròn, khá to so với hình dáng của mình, vây ở bụng có màu trắng bạc lấp lánh. Vây và đuôi chú ta cùng một màu vàng óng, nó vừa đẹp, vừa dài, lại rất mềm mại, chắc chắn sẽ giúp chú ta bơi lội dễ dàng trong làn nước mát.
Được nuôi chung với những con cá khác trong bể cá nhưng nhìn, chú cá vàng nhanh nhạn và nổi bật nhất. Chú ta luôn luôn bơi lội tung tăng khắp nơi để đi tìm thức ăn, lúc thì chui vào trong những khóm thủy sinh, khi lại chìm tận đáy bể. Vây và đuôi múa lượn trong nước, làm mặt nước nổi lên những bọt khí. Có lúc, chú ta lững lờ thả mình ngang dòng nước như để nghe ngóng, nhưng thoắt cái lại uốn mình mềm mại bơi tới nơi mà chú ta đã phát hiện ra thức ăn. Có khi lại chui mình trong những đám cây cỏ thủy sinh như chơi trò trốn tìm.
Nuôi cá cảnh trong nhà làm cho không gian thêm đẹp hơn. Có người nói, muốn nuôi được cá vàng là cả một nghệ thuật về sự tỉ mỉ, chu đáo và nhẫn nại. Nhìn ngắm chú cá vàng bơi lội trong bể sau những giờ làm việc và học tập căng thẳng là thú vui của mọi thành viên trong gia đình em. Em luôn cố gắng chăm sóc chúng thật tốt, lau dọn và thay nước bể cho sạch để cá luôn mạnh khỏe, và cho nó ăn thức ăn ngon nữa.
Tả con ngỗng
Nhà em, mẹ em nuôi rất nhiều con vật như lợn gà và cả những chú ngỗng béo tròn đáng yêu với bộ lông trắng muốt rất dễ thương và con ngỗng còn giữ nhà được nữa.
Con ngỗng mà mẹ em nuôi lớn nhanh như thổi nó có thân hình hệt như chú vịt bầu như to hơn rất nhiều, cái cổ của con ngỗng cũng rất dài. Ngỗng thường ăn các món ăn như rau, cám và thóc. Cứ mỗi lần mẹ em cho đàn lợn ăn thì còn bao nhiêu cám là để dành riêng cho đàn ngỗng cũng như những chú gà đáng yêu kia.
Con ngỗng có một bộ lông trắng muốt, mà bộ lông này khi chúng xuống bơi cũng không hề thấm nước một chút nào. Cứ mỗi buổi sáng khi ăn no nê chúng lại lạch bạch ra ao soi bóng ngắm nghía. Thế rồi khi mặt trời lên cao chú ngỗng lại bơi bơi quanh ao để tìm xem có bắt được con cá hay con ốc nào ăn nữa không. Cả ngày chỉ đi kiếm thức ăn mà không hề biết mệt.
Em cũng rất yêu quý con ngỗng nhà em. Mỗi khi có khách lạ là nó kêu “quác! Quác!” để cả nhà biết là đang có người lạ. Và cả nhà em cũng thích con ngỗng này lắm. Bởi nó rất thông minh. Cái cổ dài cứ chốc chốc lại vươn ra xa như muốn mổ người khác. Cho nên bọn trẻ con như em nhìn thấy ngỗng là phải tránh xa không sợ chú mổ. Nhưng lâu ngày em hay cùng mẹ cho ngỗng ăn, nó cũng quen quen và khi nhìn thấy em nó cũng không còn vươn cổ ra nữa. Con ngỗng có dáng đi lạch bạch vì béo, nhìn rất dễ thương.
Em rất thích chú ngỗng bởi thỉnh thoảng lại cung cấp trứng cho cả nhà em, chú còn trông nhà nữa. Em sẽ hay cho chú ngỗng ăn nhiều hơn vì chú thật là có ích.
Tả con bò
Mỗi sáng thức dậy em đều được nghe tiếng kêu của con bò nhà bác hàng xóm. Nhà bác nuôi bò đã mấy năm nay nên với em tiếng kêu ấy đã trở nên quen thuộc. Lâu lâu được nghỉ học em lại chạy sang ngắm nhìn con bò một lúc. Đối với em thì đây là một con vật rất đáng yêu.
Con bò có bộ da màu vàng giống như màu của chiếc kẹo kéo mà thi thoảng em vẫn dùng vỏ lon bia của bố để đổi lấy một chiếc. Lúc đầu em tưởng rằng bò không có lông nhưng thực tế nó cũng có lông bao phủ khắp mình chỉ có điều những sợi lông tơ màu trắng và ngắn nên từ xa chúng ta không nhìn rõ. Cơ miệng không cho phép con bò cười nhưng em không thấy con bò này lạnh lùng chút nào. Ngược lại nó vẫn rất thân thiện. Nó có thể đứng yên để cho em vuốt ve thân mình của nó. Đứng gần con bò, nhìn kĩ vào mắt nó em mới nhận ra bò có đôi mắt thật là đẹp. Hai con mắt đen láy, lúc nào cũng có vẻ ươn ướt. Đặc biệt mắt bò có hai hàng lông mi cong vút. Đầu con bò gần giống với đầu trâu, đầu ngựa với phần mõm nhô dài phía trước. Lỗ mũi của con bò rất to. Bác hàng xóm đã xỏ qua đó một sợi dây thừng đồng thời đeo vào cổ con bò một cái chuông nhỏ. Con bò cứ bước đi hay lắc lư cái đầu là chuông sẽ kêu. Bác bảo làm như vậy để không bị mất trộm bò. Mỗi một con bò như vậy có giá vài triệu đồng nên nếu mất thì tiếc lắm. Nhà bác hàng xóm nuôi bò cũng chỉ mong kinh tế gia đình khấm khá hơn đôi chút nên bác chăm con bò cũng rất kĩ lưỡng. Bò được cho ăn, được cho tắm và được ở trong một cái chuồng có mái che nắng, che mưa.
Hôm vừa rồi, con bò cái nhà bác đã đẻ được hai con bò con. Em cũng đã kịp chạy sang ngắm nhìn chúng. Nhìn những con bò con cũng thật đáng yêu giống như bố mẹ của chúng vậy.
Tả con bò sữa
Quê hương em ở Ba Vì, nơi nổi tiếng với trang trại bò sữa. Cũng như bao gia đình khác, gia đình em cũng có một trang trại bò sữa. Em rất yêu những chú bò sữa của nhà mình, chúng rất đẹp.
Chú bò sữa thân hình rất lớn, dài khoảng hai mét, cao gần một mét và nặng khoảng ba trăm ki lô gam. Chú có lớp da màu trắng, điểm trên đó là các đốm đen với các hình danh lạ mắt khác nhau rất thú vị. Thân mình to, chiếm phần lớn trọng lượng cơ thể. Tấm lưng dài, bóng mượt. Cái bụng lớn, lúc nào cũng no cỏ trông như chiếc trống vậy. Cái đuôi dài, có một nhúm lông nhỏ màu trắng bên trên, lúc nào cũng phe phẩy trong như chiếc quạt nhỏ xinh. Bốn cái chân to, chắc khỏe đẹp thích nghi với đặc điểm của cơ thể, để nâng đỡ toàn bộ cơ thể. Bò sữa là loại guốc chẵn, bàn chân có hai ngón đều nhau, cái móng dày khi đi nghe cộp cộp thật vui tai. Cái cổ ngắn, lúc lắc lúc lắc với lớp da rất lớn ở dưới. Đầu của chua bò trưởng thành lớn, nổi bật là hai con mắt to, màu đen được che chở bằng lớp lông mi dài. Hai chiếc tai nhỏ xinh trên đỉnh đầu luôn hơi rung rung trông rất đáng yêu. Cái miệng rộng, hàm trên răng mọc ngắn, làm em nhớ đến câu chuyện “Trí khôn của ta đây”, trâu vì cười hổ mà đập răng vào đá rồi gẫy mất hàm trên, có lẽ trâu và bò cùng một họ nên bò cũng vậy. Đơ là suy nghĩ của em khi còn nhỏ, sau này mới biết, đó là sự biến đổi của bò đen thích nghi với việc ăn cỏ của nó. Mỗi sáng tinh sương, đàn bò lại được bố me đưa ra ngoài đồng cỏ, nhìn ngắm những chú bò thong thả cúi ăn Nhiwngx ngọn cỏ còn đẫm sương đêm, lòng em thấy yên bình đến lạ. Bên cạnh những con bò mẹ, đàn bò con chạy lăng xăng trông thật ngộ nghĩnh. Đàn bò sữa mang lại nguồn thu nhập rất lớn cho gia đình em và là niềm vui của em mỗi chủ nhật khi cùng bố ra đồng cỏ chăm sóc chúng.
Em ray yêu quý chú bò sữa của nhà mình. Em nhất định sẽ cùng bố chăm sóc chúng thật tốt để gia đình em có thêm thu nhập và ngày ngày em lại được thấy hình ảnh của đàn bò thong thả, lững thững ăn cỏ.
Tả con trâu
Con trâu là hình ảnh gắn liền với làng quê từ ngàn năm nay. Khi nhắc đến con trâu,chúng ta lại nghĩ đến vai trò to lớn của nó trong đời sống vật chất và tinh thần của người dân Việt Nam bao đời nay. Nó đã là một người bạn thân thiết, được xem là biểu tượng của người nông dân Việt Nam.
Từ bao đời nay, hình ảnh con trâu được nhắc đến như là biểu tượng của sự cần cù, chăm chỉ, chất phác của con người Việt Nam. Trâu có hai loại: trâu đực và trâu cái và là động vật nhai lại. Một đặc điểm khá dễ nhận ra của trâu, đó là nó không có hàm răng trên. Tấm thân của trâu rất chắc chắn, da của nó màu đen, rất dai. Sừng có hình lưỡi liềm. Cân nặng trung bình của trâu cái là từ 350-400 kg thì trâu đực nặng từ 400-450kg.
Thân hình của trâu rất vạm vỡ, sức chịu đựng dẻo dai cho nên nó có thể chở được nhiều đồ đạc. Với người nông dân Việt Nam, trâu gắn bó thân thiết như một người bạn đáng quý, từ công việc cày bừa hay kéo léo, kéo ngô,… Chả thế mà ông cha ta đã từng đúc kết rằng “Con trâu là đầu cơ nghiệp”, hay là:
Trâu ơi ta bảo trâu nàyTrâu ra ngoài ruộng trâu cày với ta,Cái cày nối nghiệp nông gia,Ta đây trâu đấy ai mà quản công.
Chắc bạn vẫn còn nhớ, biểu tượng của Seagame 22 tổ chức tại Việt Nam chính là chú trâu vàng, đó chính là biểu tượng, là niềm tự hào của nhân dân Việt Nam. Bởi vì con trâu chính là biểu tượng cho những đức tính tốt đẹp của người dân, nông dân Việt Nam: cần cù, chăm chỉ, cần mẫn, hiền lành. Tuổi thơ của các em nhỏ miền quê làm sao thiếu được hình ảnh con trâu, với những trưa hè chăn trâu thả diều, đọc sách, thổi sáo trên lưng trâu.
Ngày nay, nhiều loại máy móc, phương tiện hiện đại đã xuất hiện nhưng trâu vẫn luôn là hình ảnh không thế thay thế trong đời sống nông nghiệp của làng quê Việt Nam. Chú là người bạn thân thiết của nông dân Việt Nam. Tôi càng thấm thía câu nói “Con trâu là đầu cơ nghiệp”.
Tả con chim bồ câu
Trước sân nhà em có một cái chuồng nhỏ nằm trên chiếc cột cao như cây cột điện. Đó chính là ngôi nhà nhỏ của chú chim bồ câu được bố em chăm sóc bao lâu nay.
Chú chim bồ câu ấy to chừng một cái cốc uống nước, với bộ lông trắng muốt. Nghe cô giáo bảo, nó là loài chim biểu tượng cho hòa bình. Chú có cái đầu nhỏ, phần cổ khá to và ngắn. Bề ngang của cổ có khi cũng to như là đầu chú. Đôi mắt chú đen và tròn xoe như hạt nhãn, to chừng đôi mắt cá. Cái mỏ của chú nhỏ, ngắn, đầu nhọn, giúp chú dễ dàng gắp được những hạt đồ ăn ngon lành ở dưới mặt đất. Sải cánh của chim bồ câu khá lớn và rộng, có khi cánh của nó có thể dài hơn chiều dài cơ thể. Khi nó xòe cánh tung bay giữa nền trời xanh, cứ như là một vũ công ba lê đang nhảy múa vậy. Khi đó, cái đuôi tưởng là rất ngắn của chú cũng xòe ra hình cánh quạt, khiến chú ta thêm phần xinh xắn.
Hằng ngày, chú ta hoạt động theo một quy luật nhất định. Buổi sáng, chú ta bay xuống sân để ăn đồ bố cho, và chơi với bố ở dưới sân một lát. Khi bố và cả nhà đi làm, đi học thì chú cũng sẽ đi chơi. Thường chính là khu công viên sát nhà em, nơi có một đàn bồ câu sinh sống. Chúng thân nhau lắm, có hôm chú còn dẫn bạn về nhà chơi, làm bố giật mình. Dù rất thân, nhưng chú vẫn luôn nhớ đường về nhà, không bay theo đàn ấy bao giờ. Buổi tối, chú lại chơi với bố, ăn bánh mì rồi bay về chuồng đi ngủ. Hôm nào trời mưa không bay đi chơi được, chú ta nằm trong chuồng, nhìn ra ngoài trời mà cứ kêu lên từng tiếng gru… gru… buồn chán.
Em thích chú chim bồ câu ấy lắm. Tuy chú không thân với em nhưng em vẫn rất thích được cho chú ăn và ngắm chú bay lượn. Em sẽ xin bố, tìm thêm cho chú một người bạn, để những hôm không đi chơi được, chú cũng không phải chịu cảnh cô đơn.
Tả con lợn
Những con vật gắn với nhà nông thì có rất hiểu con vật. Mỗi con có một lợi ích riêng một đối với người dân. Nhưng trong số đó con vật mà tôi yêu thích nhất có lẽ đó chính là con lợn.
Tuần trước bố tôi có mua một con lợn làm giống về. Con lợn nhìn rất đẹp Chú có một bộ lông trắng như cước lại được lớp da trắng mịn của giống nòi truyền lại làm nền, trông chú vốn đã trắng lại càng trắng hơn. Nhìn từ xa, chú giống như con bạch mã non vài tháng tuổi. Mỗi lần sục vào máng cám ăn y như một ống hút khổng lồ làm sôi lên những bọt nước như bong bóng của những cơn mưa mùa hạ. Mỗi khi nó ăn nó uống cạn phần nước rồi mới ăn phần cái. Khi ăn chiếc đuôi của nó cứ ve vẩy, bố nói nó làm như thế để đuổi ruồi muỗi. Bố nói bây giờ người ta còn cắt đuôi lợn để nuôi cho nó năng suất. Thấy thế tôi liền bảo bố đừng cắt đuôi bởi con lợn mà không có đuôi thì còn gì là con lợn nữa. Bố cười và nói bố không cắt đâu thấy thế tôi vui lắm rối rít cảm ơn bố.
Để cho lợn mau lớn nhà tôi còn cho nó ăn trộn cám với rau chuối và cả bèo nữa và có khi còn có cả nữa. Bốn chân lợn chắc khỏe và cao nần nẫn từng tầng thịt một. Mỗi khi được tắm chú thích lắm mặt cứ hướng về chiếc vòi mồm thì mở ra để được uống nước nữa. Lúc đó nhìn chú thật là thích.
Khi nó ăn thì chỉ một thoáng, máng cám đã nhẵn thín như ai chùi. Cái bụng của chú mới bệ vệ, nặng nề làm sao! Từ máng cám đến góc chuồng chỉ độ ba sải tay của em mà chú phải ì à ì ạch một lúc sau mới lết tới được, rồi ngã bịch xuống nền chuồng, mũi miệng thi nhau thở.
Những lúc như thế, nhìn đôi mắt của nó toàn tròng trắng cứ đờ đẫn ra y như chú đang ở trạng thái phê phê, thật buồn cười. Còn hai cái tai thì như hai cái lá mít phất qua phất lại như cám ơn mọi người cho chú chén những bữa no say mãn nguyện như thế.
Cái lỗ mũi dài, ươn ướt như người bị cảm cúm. Mõm lợn không ngớt cử động, lúc thì ủi phá, lúc thì kêu eng éc… Thân chú to và rất dài. Vì được chăm sóc cẩn thận nên cái bụng chú lúc nào cũng căng tròn, đầy những thịt. Nước da màu hồng nhạt, đẹp như màu hoa đào những ngày xuân.
Cái bộ chú ăn mới thô tục làm sao! Nếu đã quá bữa mà chưa cho nó ăn. Thì chú sẽ kêu thật ầm ĩ cho đến khi nào có người cho ăn mới thôi. Mỗi lần ăn thì chú ăn lia lịa, cám, cháo, lá môn… dính trên mõm không biết bao nhiêu mà kể.
Tôi rất yêu chú lợn này, mỗi khi rảnh rỗi tôi thường giúp bố băm bèo cho lợn mau lớn, mỗi khi nhìn chú lợn tôi cảm thấy như được vui hơn rất nhiều.
Tả con vịt
Nhà em có nuôi rất nhiều động vật nhưng em yêu thích nhất là những chú vịt mà mẹ em nuôi phía sau ngôi nhà. Những chú vịt ngộ nghĩnh ấy đã được nuôi hơn một tháng. Giờ chúng cũng đã lớn, ngày ngày, em được mẹ giao cho công việc là chăm sóc đàn vịt, cho chúng ăn và mở cửa chuồng cho đàn vịt đi tắm, bơi lội trong ao.
Vịt là loài vật thuộc dòng họ lông vũ, vì thế chúng mang bộ lông rất dày, trắng muốt và không bao giờ sợ nước ngấm vào trong người. Những chú vịt của nhà em nặng chừng một kilôgam, dáng vẻ tròn tròn. Cái đầu hình bầu dục, phía trên có chút mào màu đo đỏ, thi thoảng cái đầu ấy lại ngẩng lên để gọi các bạn vịt của mình với những tiếng kêu “cạp cạp”. cái mỏ của chú dài và rộng, không nhỏ và nhọn như mỏ của những chú gà nhà bác Hai. Những chiếc mỏ và vàng luôn kêu “cạp cạp” cả ngày không ngừng nghỉ. Mỗi buổi chiều em lạ mở cửa chuồng cho đàn vịt đi tắm, chúng vui thích lắm.
Cả đàn lạch bạch từng bước đi nặng nề, chậm chạp nối đuôi nhau đi về phía bờ ao. Ở trên bờ, đàn vịt chậm chạp là thế, vậy mà khi ở dưới nước, chúng lại như những người thợ bơi lội đích thực. Cả đàn vịt thỏa thích bở từ chỗ này sang chỗ khác. Đôi cánh lớn thỉnh thoảng lại mở rộng, vỗ phành phạch như đang khoe điều gì. Hai chân của các chú như hai cái bánh chèo, với lớp màng giữa các ngón có tác dụng như bánh lái, đẩy nước đi giúp chú bơi lội nhanh hơn. Bộ lông vũ màu trắng bơi lội trong nước cả ngày nhưng không hề bị ngấm nước. Có lẽ, mùa đông dù có lạnh thì những chú vịt cũng không bị cảm lạnh bởi đã có lớp cánh ấm áp của mình rồi. Dưới nước, thỉnh thoảng những chú vịt lại rỉa lông rỉa cánh cho sạch sẽ rồi tiếp tục mò cua cá dưới nước. thỉnh thoảng chúng lại lặn ngụp dưới nước để tìm những con cá, con cua ở tít bên dưới. Nhưng dù có chạy cũng làm sao mà thoát khỏi sự nhanh nhẹn của những chú vịt kia được.
Em rất yêu những chú vịt của nhà em. Mỗi khi nhìn chúng em lại nghĩ ngay tới những người thợ lặn tài ba mà em thường xem trên tivi. Thế nên, mỗi lúc nhìn chúng tung tăng bơi lội dưới nước em lại cảm thấy vui vẻ.
Tả con gà mái
Nhà em có một con gà mái. Gà mái mắn đẻ, đẻ hàng chục quả trứng hồng, to mỗi lứa. Trong các vật nuôi trong nhà em thích nhất là chị gà mái này.
Chị gà mái to bằng cái ấm nước, nặng chừng hai kí. Chị khoác bộ lông màu vàng thẫm. Cái mào quăn lại, đỏ sẫm, xinh xinh. Đôi cánh lúc xòe ra theo một chân duỗi thẳng, lúc lại khép chặt vào thân hình như khoác chiếc áo gi-lê. Cái chân xinh xinh thời mái tơ, chỉ sau ba lứa đẻ và nuôi con, nay đã có nhiều thay đổi: móng nhọn và sắc, lớp vảy màu sừng đã bọc lấy cặp chân to và ngắn. Cái đuôi mượt và cong cong, lúc nằm sưởi nắng lại xòe ra.
Mỗi năm, bốn lứa đẻ, ấp trứng và nuôi con. Hình ảnh chị ta cứ thay đổi theo vòng đời. Nhảy lên ổ rơm, một lúc sau kêu thật to”Cục tác! Cục tác!”. Trong thời gian đẻ trứng, thân hình chị ta tròn lẳn, bộ lông mượt mà, lúc nào cũng kêu “cooc! Cooc!”. Vẻ đẹp ấy của chị ta đã làm cho anh gà trống nhà bác Xoan cứ bám chặt lấy. Sau gần một tháng ấp trứng, chị gà mái gầy hẳn đi. Chị ta đã trở thành một bà mẹ có đàn con đông đúc. Hàng chục gà con vàng óng như hòn tơ, líu ríu, lon ton chạy theo gà mẹ. Chị ta chăm chút đàn con thơ, dành cho chúng từng hạt tấm, con kiến, con sâu nhỏ. Độ bốn mươi lăm ngày sau, gà con mọc đuôi tôm, xa dần gà mẹ, tự lập. Nhan sắc chị ta lại đẹp lên, tưởng như đi thẩm mĩ viện mới về. Anh gà trống nhà bác Xoan lại bám lấy…
Đàn gà của gia đình em cứ mỗi ngày một đông thêm. Nghe tiếng gà “cục tác…cục tác…”, em thấy rất thích. Nó là kho báu của mẹ em. Nó được mẹ em chăm chút và biệt đãi.
Tả con gà trống
Phương Đông vừa ửng hồng. Bỗng, một tiếng gáy vang động xé tan màn sương sớm. Đó là tiếng gáy của con gà trống nhà em.
Bầy gà nhà em nhiều lắm, có đến vài chục con, nhưng duy nhất chỉ có mình chú là khác giống. Chú thuộc giống gà pha, to khỏe như một đô vật ngoại hạng. Chú khoác trên mình một tấm áo màu đỏ tía. Hai cánh và đuôi pha màu xanh biếc. Đầu chú to bằng nắm tay em, chiếc mào hình bánh lái tàu đỏ chót. Đôi mắt tròn xoe như hai hạt nhãn. Cái mỏ khoằm khoằm vàng sậm. Đôi chân màu vàng nghệ, cựa sắc và nhọn. Hai cái cánh to như hai cái quạt của Gia Cát Lượng thời Tam Quốc. Cái đuôi đủ màu sắc nhưng nổi hơn cả là màu đen, xanh cong cong như hình lưỡi liềm. Có những chiếc lông ba màu đỏ, xanh, đen quăn lại như một nét hoa văn càng tôn thêm vẻ “hào hoa phong nhã” cho chú.
Trong sinh hoạt với đàn, có lẽ chú là người có tấm lòng độ lượng bao dung nhất. Mỗi lần em vãi thức ăn ra sân chú cũng chạy đến nhưng không thấy chú tranh giành với ai cả. Thậm chí có miếng mồi ngon chú cũng chia năm sẻ bảy cho những cô mái tơ.
Em rất yêu chú gà trống này. Chú là chiếc đồng hồ báo thức ở xóm em, thúc mọi người dậy đúng giờ để đi làm, còn tụi nhỏ chúng em thì đến trường.
Tả con mèo
“Meo! Meo! Meo!” Vừa về tới nhà, chú Bông Bông đã quấn lấy chân em mừng rỡ ra mặt Đó là chú mèo ba xin được ở nhà một người bạn thân năm em tròn tám tuổi.
Chú mèo có bộ lông trắng muốt nên em đặt tên cho nó là Bông Bông. Khi mới đưa về chú chỉ to bằng chai nước suối Lavie loại nhỏ. Một năm sau chú đã to bằng chiếc bình thủy Rạng Đông. Bông Bông có cái đầu tròn xoe ngộ nghĩnh to bằng quả bóng nhựa của em. Đôi tai rất thính. Chỉ một tiếng động nhỏ chú cũng phát hiện được nó phát ra từ hướng nào. Đôi mắt của chú tròn vành vạnh và trong xanh như màu nước biển. Cái mũi thì nhỏ xíu phơn phớt màu hồng lúc nào cũng ươn ướt như người bị sổ mũi. Hai bên mép là bộ ria trắng như cước vểnh lên mỗi khi đánh hơi thấy con mồi. Thân hình chú dài, thon thả và mềm mại như các diễn viên xiếc. Mỗi khi chú vươn vai, cải đuôi cong lên như hình một dấu ngã. Bộ lông thì dày, mịn, nhuyễn như nhung. Bàn chân phía dưới có nệm thịt dày màu hồng nhạt, giúp chú di chuyển nhẹ nhàng không gây ra tiếng động. Ngón chân có móng dài sắc ngọt. Những lúc vui chú cào cào vào người, em cảm giác nhồn nhột.
Ban ngày, chú như một cậu ấm hiền lành và thích nhõng nhẽo. Nhưng khi đêm xuống, chú như một trinh sát lành nghề nhanh nhẹn và hoạt bát vô cùng. Chú thường đi vòng quanh nhà rồi dừng lại ở những chỗ mà chú nghi là lũ chuột thường hay thăm viếng.
Buổi sáng, khi nắng vàng phủ khắp sân, mèo nằm cạnh gốc cau, phưỡn cái bụng trắng hồng, mắt lim dim nhìn những áng mây trắng như bông lững lờ trôi trên nền trời xanh cao vời vợi, thật đáng yêu. Có lúc chú giơ chân lên miệng liếm liếm rồi ngồi xổm dậy, quẹt quẹt cái mặt như người gãi ngứa.
Em rất quý Bông Bông vì từ khi có chú, em như có thêm một người bạn luôn ở cạnh. Và điều đáng mừng hơn cả là lũ chuột tự nhiên biến đi đâu mất. Nó đúng là một con vật hữu ích, đáng yêu, đáng quý.
Tả con chó
Nó tên là Lai, cái tên mà em đặt cho nó khi nó còn bé tí tẹo. Ba bảo: “Giống chó này quý lắm con ạ! Ba dặn đi dặn lại nhiều lần, với lại ở chỗ thân quen bác ấy mới ưu tiên cho mình con Lai này đấy, ráng mà nuôi dạy cho kĩ!”.
Mới đó mà đã một năm rồi, con Lai lớn nhanh trông thấy. Càng lớn cu cậu càng đẹp mã. Ở xóm em chỉ một mình cậu mới có bộ áo khoác khác đời, lằn vằn những sọc trắng, nâu, xám y như một con hổ quảng cáo trên màn hình nhỏ vậy. Cái đầu của nó trông như cái yên xe đạp của em với hai cái tai như hai lá mận úp về phía trước. Đôi mắt thì trong xanh như màu da trời chứa đựng sự tinh khôn và nhạy cảm của một giống chó béc giê mà các chú công an thường nuôi dạy. Cái mũi của chú màu nâu đen, có hai cái lỗ nho nhỏ bằng ngón tay út của em, nó đánh hơi cực giỏi.
Tối đến, Lai thường nằm ngủ ở bậc thềm ngoài hiên để canh chừng kẻ trộm. Không biết trong suốt cả một đêm dài đằng đẵng như thế nó có ngủ được chút nào không. Bất kì một tiếng động nhỏ nào chú cũng đều phát hiện được cả. Có một lần, tên trộm định lẻn vào bưng đi một chậu kiểng quý ở trước sân nhà. Chú từ bậc cửa phóng ra, sủa lên mấy tiếng. Thấy động tên trộm vội lùi dần ra cửa. Lai biết là kẻ gian, liền gừ lên một tiếng rồi xông thẳng vào tên trộm, xé gọn một miếng quần cảnh cáo làm cho kẻ gian một phen khiếp đảm.
Lai khôn ngoan và lanh lợi nên cả nhà em ai cũng quý nó. Mỗi lần có gì ngon, nhất là mấy cục xương hầm, em đều dành cho Lai. Lai mừng lắm, vẫy đuôi cảm ơn rối rít.
Tả con thỏ
Trong số những vật nuôi được nuôi trong nhà, con vật mà em yêu thích nhất đó chính là chú thỏ trắng.
Trong một lần đi chợ cùng mẹ ngày cuối tuần, em đã được mẹ mua cho một chú thỏ trắng rất đáng yêu. Vì em rất thích thỏ nên khi mẹ mua tặng cho em, em đã rất vui sướng. Chú thỏ của em có màu trắng như tuyết, bộ lông dày và rất mềm mại, mỗi khi chơi đùa cùng chú thỏ, vuốt ve bộ lông của chú em đều cảm thấy rất thoải mái. Chú thỏ có hai chiếc tai rất dài ở trên đầu, chiếc mũi nhỏ xinh, chiếc miệng nhỏ nhưng có hai chiếc răng dài trông rất đáng yêu.
Đôi mắt của chú thỏ rất tròn và to, lúc nào cũng long lanh sáng. Chú thỏ có bốn chân nhỏ xinh có thể chạy nhanh thoăn thoắt. Chú thỏ của em rất hiền lành và ngoan ngoãn, khi được em ôm thì chúng nằm rất ngoan, thỉnh thoảng còn dùng chiếc lưỡi nhỏ liếm liếm vào tay em làm em rất nhột. Thỏ cũng có rất nhiều màu khác nhau như màu xám, nâu xám, nhưng em thích nhất là những chú thỏ màu trắng vì em thấy màu trắng làm cho chú thỏ đáng yêu và dễ thương hơn rất nhiều.
Thức ăn chính của thỏ chính là các loại rau củ sạch, trong đó thức ăn mà thỏ thích nhất đó chính là củ cà rốt. Mỗi khi được em mang cà rốt lại chuồng thì chú thỏ đều rất vui mừng, dùng hai chiếc răng dài và sắc gặm từng miếng nhỏ trông rất đáng yêu. Ngoài ra thỏ còn có thể ăn cỏ, lá cây và cả ngũ cốc. Thỏ ăn rất ít nên nuôi thỏ không hề tốn kém chút nào. Khi mua thỏ về bố em đã làm cho thỏ một chiếc chuồng nhỏ bằng gỗ trông rất xinh xắn. Đây sẽ là ngôi nhà mới của thỏ.
Ban đầu thì nó chưa quen nên chạy qua chạy lại khắp chuồng nhưng chỉ một thời gian sau, khi đã dần quen với ngôi nhà này thì nó nằm trong chuồng rất ngoan ngoãn. Khi em mang thức ăn vào thì nó đều chạy lại gần, có vẻ nó cũng rất vui sướng. Con thỏ nhà em không thích tắm chút nào, mỗi khi được em mang ra sân giếng để tắm thì nó đều ngọ nguậy thân mình, có khi vẫy mạnh hai chiếc tai lớn làm xà bông bắn đầy vào người em. Tuy tắm cho thỏ có hơi khó khăn nhưng em rất vui, đặc biệt khi tắm xong, lông thỏ lại trở lên trắng muốt trông rất đẹp.
Thỏ là con vật em yêu thích nhất, cùng là người bạn thân mà em thường xuyên chơi đùa. Mỗi khi đi đâu chơi xa em đều cảm thấy rất nhớ chú thỏ của mình.
Tả con ngan
Hôm qua lúc đi làm về bố em có mang theo một chú ngan nhỏ. Con ngan nhỏ này là bố em được chú Tư cho vì ngan nhà chú ấy mới nở được hơn chục con. Em rất thích người bạn mới nhỏ bé này.
Chú ngan nhỏ có kích thước chỉ khoảng bằng nắm tay của em, nổi bật lên với màu vàng óng ả, bộ lông của chú ngan vô cùng mượt mà, êm ái. Em thấy chú ngan nhỏ này cũng rất giống mấy chú vịt mà mẹ em đang nuôi. Nhưng mẹ nói, lúc lớn lên, ngan sẽ lớn hơn vịt rất nhiều, trứng ngan cũng to hơn trứng vịt. Chú ngan có đôi mắt nhỏ xíu, và đen ánh như hạt na. Đôi cánh nhỏ và ngắn trông rất đáng yêu, mỗi khi chú ngan đập nhẹ nhẹ đôi cánh ngắn của mình trông hệt như bàn tay của những em bé sơ sinh vậy.
Không chỉ đôi mắt nhỏ, đôi cánh nhỏ mà cả đôi chân của chú ngan cũng rất nhỏ bé, dáng đi lạch bạch của chú ngan trông rất buồn cười. Chú ngan này được bố em thả cùng vào với đàn vịt. Tuy không cùng giống nhưng chú ngan này sống rất hòa đồng, không hề tranh giành với những chú vịt, chúng sống với nhau thân thiết như người một nhà vậy. Chú ngan vì còn nhỏ nên cũng chưa biết bơi, ngày ngày cùng đàn vịt con ở trên bờ chạy nhảy, cùng ăn rất vui vẻ. Thức ăn của chú ngan con là cám, bèo sống băm nhỏ và chúng còn rất thích ăn những con ốc bươu vàng. Vì cả ngan và vịt còn rất nhỏ nên mỗi khi cho chúng ăn thì mẹ em đều phải băm bèo, băm ốc thật kĩ. Nhìn chúng ăn trông rất ngon miệng.
Chú ngan con mà bố em mang về rất đáng yêu, hình dáng nhỏ bé, dáng đi lạch bạch trông rất xinh xắn. Chú ngan con cũng rất hiền lành, ngoan ngoan, biết sống hòa đồng với những chú vịt, mặc dù chúng không cùng loài với nhau. Em thấy rất thích chú ngan nhỏ này.
Tả con vẹt
Nhà tôi không thích nuôi nhiều con vật. Nhưng Hoạt Hoạt lại là trường hợp đặc biệt- chú vẹt mà cả nhà tôi đều yêu quý.
Hoạt Hoạt đã là thành viên trong nhà em đã được ba năm rồi. Chú vẹt là món quà của bố tặng cho tôi sau chuyến đi công tác dài ngày.
Hoạt Hoạt gây ấn tượng với người khác ngay từ bên ngoài của nó. Hoạt Hoạt nhỏ nhắn, xinh xắn, chỉ nặng hơn 1 kg. Nó có bộ lông rất đẹp, đầy đủ sắc màu: có màu xanh lam, màu xanh dương, màu vàng. Màu xanh dương nhẹ và màu vàng điểm trên cổ và màu xanh lam phủ toàn thân. Bộ lông của Hoạt Hoạt mới mượt mà làm sao, nhưng những chiếc đuôi lại rất cứng cáp. Đôi mắt Hoạt Hoạt đen nhánh, nháy nháy trông rất thông minh và tinh nghịch. Chiếc mỏ nhỏ xíu, đỏ tươi nhưng khi mổ đồ ăn lại thoăn thoắt. Chiếc chân nhỏ xíu của nó rất nhanh nhẹn, chuyền từ cành này qua cành khác.
Bố tôi làm cho Hoạt Hoạt một ngôi nhà rất đẹp bằng gỗ, treo ở trong vườn nhà có bao nhiêu cây và hoa đẹp. Tôi đặt tên cho nó là Hoạt Hoạt là vì chú vẹt này rất nhanh nhẹn, hoạt bát và thông minh nữa. Hoạt Hoạt rất thông minh và học mọi thứ rất nhanh. Những câu nói mà gia đình tôi hay nói thường ngày, Hoạt Hoạt đều học rất nhanh. Những lần mà tôi chuẩn bị đi học, Hoạt Hoạt đều chào tôi trước. Có khách đến nhà, Hoạt Hoạt đều hỏi: “Ai đấy? Ai đấy?” và nói vào trong nhà rằng “Có khách, có khách”. Từ khi có Hoạt Hoạt, gia đình tôi luôn luôn vui vẻ và náo nhiệt. Một câu nói nhại của nó khiến không khí căng thẳng như sắp cãi nhau lại dịu đi, và tiếng cười lại bắt đầu vang lên.
Những khi Hoạt Hoạt ốm, tôi đều rất lo lắng. Tôi thường mang bài ra trước Hoạt Hoạt để học, nghe Hoạt Hoạt nói để bớt căng thẳng. Những ngày về quê, phải gửi Hoạt Hoạt cho người khác trông giúp, tôi thật không thể yên lòng được. Hoạt Hoạt không chỉ là một con vật mà còn là người bạn rất thân, là một phần của gia đình tôi.
Tả con gà mái mơ
Nhà em có nuôi rất nhiều gà, trong đó có một cô gà mái mơ thường xuyên đẻ trứng và ấp thành công rất nhiều những chú gà con xinh xắn. Vườn nhà em trở nên đông đúc nhộn nhịp hơn cũng là nhờ công của cô gà mái mơ này.Cô gà mái mơ nhà em có một bộ lông rất dày, màu nâu trông không rực rỡ nhưng lại rất hài hòa, giản dị. Những chiếc lông ở cánh của cô không mềm mại như ở thân và cổ mà nó rất cứng cáp, nhất là những lúc chú xòe to đôi cánh, vỗ phành phạch thì đôi cánh lúc ấy giống như chiếc quạt làm bay tung đống mùn nhỏ ở vườn. Cô gà mái không được cao lớn như những chú gà trống mà thân hình khá nặng nề vì đã nhiều lần đẻ trứng và ấp con.
Đôi chân thon nhỏ đi lại nhẹ nhàng. Gà mái mơ cũng có mào đỏ ở trên đầu nhưng nó nhỏ hơn rất nhiều so sới gà trống. Bố em nói đó chính là đặc điểm để phân biệt hai loại gà. Gà mái mơ nhà em rất chăm chỉ, cần mẫn tìm kiếm thức ăn. Ngày nào mái mơ cũng ra vườn để nhặt nhạnh những hạt thóc vương vãi, những chú giun đất. Cũng nhờ sự chịu khó ấy của cô mà vườn nhà em trở nên sạch sẽ hơn.
Gà mái mơ ngày nào cũng đẻ một quả trứng nhỏ ở cái ổ rơm ấm áp và an toàn mà mẹ em làm cho cô ấy. Khi số lượng trứng vừa đủ, khoảng 15 đến 20 quả, mái mơ bắt đầu ngày đêm dùng hơi ấm của mình để ấp trứng cho đến khi nào chúng nở thành những chú gà con xinh xắn mới thôi. Thỉnh thoảng, mái mơ mới rời chuồng để nhấm nháp chút thức ăn và uống nước, sau đó lại vào ấp tiếp.
Khi những quả trứng đã nở ra thành những chú gà chiếp rất dễ thương thì lúc này gà mái mơ đã được làm mẹ. Dù đi kiếm ăn hay đi về chuồng ngủ thì lúc nào cô cũng dẫn theo đàn con nhỏ. Khi kiếm ăn thì hướng dẫn những chú gà con biết cách tìm mồi, khi về chuồng thì chú gà mái mơ lại dang rộng đôi cánh để đón những đứa con vào lòng. Khi những chú gà con bị bắt nạt bởi những chú gà trống to lớn khác thì gà mái mơ sẵn sàng dang cánh, xù lông để bảo vệ những đứa con của mình.
Nhìn hình ảnh cô gà mái mơ bảo vệ, che chở cho đàn con, em rất cảm động. Hình ảnh đó làm em nhớ đến mẹ em, lúc nào cũng quan tâm chăm sóc chị em em từ miếng ăn cho đến giấc ngủ. Em rất yêu quý cô gà mái mơ nhà mình vì mái mơ không chỉ chăm chỉ, cần mẫn kiếm ăn mà nó còn rất tốt bụng, lúc nào cũng quan tâm, chăm sóc những đứa con nhỏ của mình.
- Share CrocoBlock key trọn đời Download Crocoblock Free
- Cung cấp tài khoản nghe nhạc đỉnh cao Tidal Hifi – chất lượng âm thanh Master cho anh em mê nhạc.
- Cường lực bị hở và cách xử lý – Phụ kiện Tuấn Lê
- Cách khắc phục các lỗi WiFi trên Windows 10 đơn giản, hiệu quả – friend.com.vn
- Bán Code Kích hoạt Microsoft Office 365 Enterprise E3 1 year 5 user Giá Rẻ – Miễn Phí – Free – BÁN TÀI KHOẢN GIÁ RẺ ,KHÓA HỌC VIP MEMBER
- 4 cách tính sinh con trai hay gái theo tuổi mẹ chính xác nhất
- Sửa lỗi 0xc00000e9 trong Windows – QuanTriMang.com